У нас вы можете посмотреть бесплатно LÀO RƠI VÀO BẪY NỢ 13 TỶ ĐÔ CỦA TRUNG QUỐC: NGUY CƠ MẤT NƯỚC, VIỆT NAM CÓ THỂ LÀM GÌ? или скачать в максимальном доступном качестве, видео которое было загружено на ютуб. Для загрузки выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием видео, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
LÀO RƠI VÀO BẪY NỢ 13 TỶ ĐÔ CỦA TRUNG QUỐC: NGUY CƠ MẤT NƯỚC, VIỆT NAM CÓ THỂ LÀM GÌ?" / ĐỪNG QUÊN LỊCH SỬ Mến chào quý vị đang theo dõi kênh Đừng quên lịch sử. Quý vị thân mến, Lào là một quốc gia nhỏ bé với dân số chỉ khoảng 8 triệu người, và GDP của đất nước này chỉ vỏn vẹn 13 tỷ đô la. Tuy nhiên, điều đáng lo ngại là nợ công của Lào hiện nay đã lên tới 13,9 tỷ đô la, con số không hề nhỏ và gần như bằng toàn bộ nền kinh tế của quốc gia này. Điều đặc biệt là chủ nợ lớn nhất của Lào không ai khác chính là Trung Quốc, quốc gia mà Lào đang phải đối mặt trong một cuộc chiến kinh tế đầy thử thách. Chẳng biết từ khi nào, người anh em láng giềng của chúng ta lại rơi vào cái bẫy nợ của Trung Quốc một cách sâu sắc đến thế. Và mới đây, cả thế giới đã phải sửng sốt khi Trung Quốc đưa Lào ra Tòa Quốc tế, đòi số tiền lên đến 555 triệu đô la liên quan đến một siêu dự án thủy điện. Điều này không chỉ khiến Lào phải đối mặt với nguy cơ mất tiền mà còn có thể mất đi cả đất nước. Vậy chuyện gì đang diễn ra với Lào? Tại sao Lào lại lún quá sâu vào bẫy nợ của Trung Quốc đến như vậy? Liệu Việt Nam có thể giúp đỡ Lào để thoát khỏi tình cảnh khó khăn này không? Hãy cùng Đừng quên lịch sử tìm hiểu ngay sau đây. Trước hết, chúng ta cần hiểu rõ về khái niệm "bẫy nợ" mà Trung Quốc đang sử dụng trong chính sách ngoại giao của mình. Đây là một chiến lược vô cùng tinh vi và đầy thâm hiểm. Với khẩu hiệu hợp tác cùng thắng, Bắc Kinh luôn tìm cách thu lợi từ mọi khoản đầu tư của mình. Nếu mục tiêu chính trị chỉ là phụ, thì Trung Quốc sẽ tìm cách thu lại được những gì từ hàng tỷ đô la mà họ chi ra cho các dự án cơ sở hạ tầng tại các quốc gia khác. Mô hình phát triển của Trung Quốc dựa vào thương mại, và một hệ thống cơ sở hạ tầng tốt hơn sẽ thúc đẩy gia tăng thương mại, phát triển và kết nối các khu vực của đất nước này. Tuy nhiên, điều quan trọng không chỉ là sự phát triển của Trung Quốc mà còn là việc phát triển các thị trường theo hướng có lợi cho chính họ. Các dự án cơ sở hạ tầng, dù lớn hay nhỏ, cũng là sự đầu tư không chỉ vào vật chất mà còn vào mối quan hệ giữa chính phủ Trung Quốc và các nước nhận vốn. Một điều đáng chú ý là các ngân hàng chính sách của Trung Quốc thường cung cấp tiền cho các dự án cụ thể ở các quốc gia nhận đầu tư, nhưng luôn đi kèm điều kiện: các công ty Trung Quốc sẽ thực hiện các dự án đó. Như vậy, tiền từ các ngân hàng Trung Quốc sẽ chảy qua các công ty xây dựng Trung Quốc, từ đó giúp Bắc Kinh kiểm soát tình hình. Các chuyên gia cho rằng, Trung Quốc thực hiện ngoại giao "bẫy nợ" thông qua Sáng kiến Vành đai và Con đường (BRI), gây ra tình trạng phụ thuộc nặng nề ở các quốc gia đang phát triển do nợ nần, và sau đó, nợ này sẽ chuyển hóa thành ảnh hưởng chính trị. Một số ví dụ điển hình về các quốc gia rơi vào bẫy nợ của Trung Quốc có thể kể đến Sri Lanka, Pakistan và Malaysia. Trung Quốc đã giành quyền kiểm soát cảng Hambantota ở Sri Lanka trong 99 năm sau khi chi phí của dự án cảng này vượt quá khả năng kiểm soát của Sri Lanka, buộc họ phải nhượng quyền kiểm soát cảng để đổi lấy sự cứu trợ từ Trung Quốc.