У нас вы можете посмотреть бесплатно Câu Chuyện Nhân Quả Hay: Lời Thề Trên Sông Thanh Lãng và Tội Ác Bội Bạc Trả Bằng Cả Một Kiếp Người. или скачать в максимальном доступном качестве, видео которое было загружено на ютуб. Для загрузки выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием видео, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
Bên dòng sông Thanh Lãng hiền hòa, người ta tin rằng có những món nợ không thể trả bằng tiền bạc hay máu thịt, mà phải trả bằng cả một đời suy tàn. Đó là món nợ của ân tình bị chối bỏ, của đạo nghĩa bị giẫm đạp, và dòng sông là chứng nhân không bao giờ quên. Trần Phúc từ chốn nghèo hèn vươn lên thành phú hộ giàu nhất làng An Hòa. Ngày cưới Lê Thị Vân, hắn khoác lên mình gấm vóc và sự kiêu ngạo của kẻ tin rằng tiền bạc có thể xóa sạch quá khứ. Nhưng chính từ khi giàu sang, Phúc bắt đầu ruồng bỏ những người từng là gốc rễ của ân tình. Gia đình vợ, trong mắt hắn, chỉ là gánh nặng cần cắt đứt. Khi Lê Thị Vân van xin tiền giúp em trai học hành, Phúc lạnh lùng từ chối. Khi mẹ vợ lâm bệnh nặng, Vân quỳ gối cầu xin tiền thuốc, Phúc vẫn quay lưng, viện cớ “sinh lão bệnh tử là số trời”. Sự giàu có đã làm trái tim hắn hóa đá, và đạo hiếu bị chôn vùi dưới những trang sổ sách lạnh lùng. Không tiền chữa trị, mẹ của Vân qua đời trong nghèo túng và uất ức. Đêm ấy, người em trai Lê Minh tìm đến sông Thanh Lãng. Trong tuyệt vọng, chàng không cầu xin cho mẹ sống, mà lập lời thề bằng máu: đem cả tương lai, công danh và đời mình dâng lên dòng sông, đổi lấy sự phán xét công bằng cho kẻ bạc nghĩa. Dòng nước lặng lẽ tiếp nhận lời thề, mở ra một giao ước vô hình. Nhiều năm sau, Trần Phúc đạt tới đỉnh cao giàu sang, nhưng tai ương lần lượt giáng xuống: lũ lụt chỉ phá ruộng nhà hắn, bạn làm ăn phản bội, cơ nghiệp tan rã, con trai mắc bệnh lạ, gia đình chìm trong u ám. Trong khi đó, Lê Minh đỗ đạt làm quan, nổi tiếng thanh liêm và lạnh lùng như chính dòng sông năm xưa. Ngày Lê Minh trở về làng với thân phận quan lớn, Trần Phúc sụp đổ hoàn toàn. Hắn quỳ gối cầu xin tha thứ, mong cứu lấy gia đình và đứa con đang hấp hối. Nhưng Lê Minh không báo thù. Chàng chỉ nhắc lại ân tình đã bị chối bỏ và lời thề bên sông. Sự trừng phạt không đến từ tay con người, mà từ luật nhân quả đã khởi động từ giây phút Phúc quay lưng với đạo nghĩa. Trần Phúc không bị giết. Hắn bị kết án phải sống – sống để chứng kiến tất cả những gì mình từng trân quý tan rã, sống trong dằn vặt, hối hận và khinh miệt của thế gian. Đó là cái giá của sự bội bạc, một cái giá nặng hơn cái chết. Câu chuyện khép lại như tiếng vọng buồn từ lòng sông Thanh Lãng: ân tình bị chối bỏ sẽ hóa thành lời thề, và lời thề được nước chứng giám sẽ đòi lại công bằng bằng cả một kiếp người. Dòng sông vẫn chảy, lặng lẽ ghi nhớ, chờ đợi những món nợ chưa được trả hết.