У нас вы можете посмотреть бесплатно [FULL] ĐÔNG CUNG LỘNG GIẢ - Tiểu Tinh Linh Audio или скачать в максимальном доступном качестве, видео которое было загружено на ютуб. Для загрузки выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием видео, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
#truyenaudio #truyenfull 🔥Xem thêm tuyển tập truyện full khác tại đây: / @tieu-tinhlinh TRUYỆN: ĐÔNG CUNG LỘNG GIẢ - ĐÃ HOÀN 👉 𝑽𝒂̆𝒏 𝒂́𝒏: Tiến cung đã mười năm, ta vẫn chỉ là một cung nữ hèn mọn, nhu nhược nhất chốn thâm cung này. Năm ta mười tuổi, vì bị người khác ức hiếp nên ngồi co ro ở góc tường Thái Hòa môn mà khóc. Bất ngờ, ta bị ai đó đá một cước vào mông. Ta lăn một vòng như cọng hành bị quẳng vào góc tường, trán còn u lên một cục. Quay đầu lại, ta thấy một gã thị vệ mặt lạnh như băng đang nhìn chằm chằm. Hắn ném cho ta bốn chữ: “Đến chỗ khác khóc.” Ta tức điên lên nhưng không dám cãi lại, đành vừa lau nước mắt vừa tìm chỗ khác. Nào ngờ, xui xẻo thay, dù ta có trốn đi đâu khóc cũng đều gặp phải tên khốn đó. Hắn ta tên Phó Minh Khải. Sau này ta mới biết, thì ra hắn cố tình đi theo ta! Hắn còn thản nhiên nói: “Trông ngươi khóc, ta lại thấy thú vị.” Nghe thử xem, đó có phải là lời người bình thường có thể nói ra không? Còn hiện tại Phó Minh Khải hong khô áo, nhét lại vào trong chăn cho ta rồi ngồi xuống mép giường, há miệng “a” một tiếng. Ta liền đút cho hắn một múi quýt. Hắn cười híp mắt hỏi: “Bây giờ thì sao, ta còn đáng ghét nữa không?” Ta chần chừ. Chúng ta quen nhau cũng đã tám năm. Con người này, có lúc quả thực rất đáng ghét, lạnh lùng ít nói. Nhưng có lúc, lại đối xử với ta rất dịu dàng. Giống như lúc này đây, nướng quýt cho ta ăn, hong áo cho ta mặc. Ta nhìn hắn, toàn thân bỗng nổi da gà. Tình tiết này sao mà quen thuộc quá vậy! Ta cảnh giác hỏi: “Phó Minh Khải! Ngươi có phải là hoàng tử giả trang thành thị vệ không? Lại còn có huynh đệ song sinh gì đó nữa! Chỉ vì thấy tiểu cung nữ như ta thú vị nên cố tình trêu đùa ta?” Phó Minh Khải trợn tròn mắt: “Làm gì có chuyện đó! Cái đầu nhỏ này của ngươi rốt cuộc chứa toàn thứ kỳ quái gì vậy? Sao có thể nghĩ ra mấy chuyện hoang đường đến thế?” Trên trời, ánh trăng tĩnh lặng. Bên cạnh, Phó Minh Khải cũng lặng im. Trong thoáng chốc, ta thấy lòng mình yếu mềm, trống rỗng. Ta nghiêm túc hỏi hắn: “Phó Minh Khải, ngươi có muốn… hôn ta một cái không?” Ta muốn báo thù cho người tỷ muội thân thiết nhất trong cung đã bỏ mạng oan uổng, dẫu có lẽ sẽ phải ch/ết. Nhưng trước khi ch/ết, ta vẫn muốn được nếm trải cảm giác yêu đương một lần. Ta không muốn phải hối tiếc. Trong cung cấm này, thật sự quá cô độc. Mùa xuân đến, cỏ non mơn mởn, chim oanh líu lo. Ngay cả lòng ta cũng rạo rực, bồn chồn khôn xiết. Nếu có thể yêu đương một lần thì tốt biết bao. Hai người cùng nhau trò chuyện, nói dăm ba câu chuyện phiếm. Tất nhiên, quan trọng nhất vẫn là được hôn một cái. Phó Minh Khải như bị ta dọa cho hết hồn, “vút” một cái đã nhảy ra xa. Cái bộ dạng đó, cứ như ta sắp làm nhục hắn vậy. Hắn chẳng nói một lời, quay người rồi biến mất tăm... 👉 𝑻𝒂𝒈: Cổ Đại, Cung Đình, Ngôn Tình, Cứu Rỗi, HE 👉 𝑪𝒐𝒑𝒚𝒓𝒊𝒈𝒉𝒕: Tôi Không Sở Hữu Tất Cả Các Tư Liệu Trong Video Mà Tuân Thủ Luật Bản Quyền Và Sử Dụng Hợp Lý Luật Fair Use (https://www.youtube.com/yt/copyright/)