У нас вы можете посмотреть бесплатно NGHIỆP BÁO GIỮA CHA MẸ VÀ CON CÁI или скачать в максимальном доступном качестве, видео которое было загружено на ютуб. Для загрузки выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием видео, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
Nghiệp báo giữa cha mẹ và con cái không chỉ là mối dây ràng buộc bởi máu mủ, mà là sự sắp đặt vô cùng tinh vi của nghiệp lực xuyên suốt nhiều kiếp sống. Không một đứa trẻ nào sinh vào một gia đình là ngẫu nhiên. Mỗi linh hồn đến trong hình hài con cái đều mang theo một "hợp đồng tâm linh" với cha mẹ – có thể để trả ơn, đòi nợ, hay cùng nhau học bài học yêu thương. Trong Phật giáo, người ta thường nói: “Không oán không duyên, không nợ không gặp.” Điều đó có nghĩa là: nếu không có duyên nợ sâu dày trong quá khứ, chẳng thể nào tái hợp thành gia đình trong kiếp này. Có những đứa con là trái ngọt của phước báu, chúng đến để đỡ nâng cha mẹ, là hiện thân của sự hiếu thảo và tình yêu vô điều kiện. Nhưng cũng có những đứa trẻ là sự hóa thân của nghiệp lực, đến để khiến cha mẹ chịu đựng, để phản chiếu lại những điều mà cha mẹ chưa từng đối diện với chính mình. Những đứa trẻ ấy – dù khó khăn đến đâu – vẫn là một món quà cải hóa, nếu ta có đủ lòng từ và trí tuệ để nhìn sâu vào căn nguyên. Phật dạy rằng: “Muốn biết nhân đời trước, hãy nhìn quả đời này.” Con cái chính là quả báo – là tấm gương chân thật nhất phản ánh tâm thức và hành động của cha mẹ. Một người cha từng hung dữ, có thể sinh ra đứa con ương bướng. Một người mẹ gieo nhân bất thiện, có thể phải nuôi con bệnh tật hay thiểu năng. Nhưng đừng vội oán trách, bởi quả không sinh ra để trừng phạt, mà để cảnh tỉnh. Có ba loại con thường đến trong đời cha mẹ: người đến trả nợ, sẽ phụng dưỡng, hiếu kính và yêu thương. Người đến đòi nợ, sẽ khiến khổ đau, chống đối, oán hận. Và người đến trợ duyên, là những linh hồn đặc biệt, giúp cha mẹ thức tỉnh, tu hành, thậm chí chuyển hóa cả dòng nghiệp của tổ tiên. Hiểu được điều này, ta mới thôi phán xét, mà bắt đầu hành trì từ bi. Nhiều cha mẹ đau khổ khi con cái không như kỳ vọng. Nhưng sự kỳ vọng quá mức, sự kiểm soát vô minh… chính là gốc rễ nuôi lớn những bất an trong tâm hồn con trẻ. Chỉ khi cha mẹ hiểu – thương – buông, thì nghiệp lực mới tan. Hiểu con là ai, thương mà không dính mắc, và buông những ảo tưởng kiểm soát… đó là con đường để chuyển nghiệp cho cả gia đình. Xin hãy nhớ rằng: Con cái là bài thi của cha mẹ – và ngược lại. Không ai vô tội trong mối quan hệ này. Cũng không ai là nạn nhân hoàn toàn. Tất cả đều đang học. Học để yêu đúng cách. Học để tha thứ. Học để tự chuyển hóa chính mình. Và cuối cùng, điều kỳ diệu nhất là: nghiệp có thể chuyển – khi tâm bạn chuyển. Khi bạn yêu bằng tình thương tỉnh thức thay vì cái tôi, bạn không chỉ nuôi dưỡng một đứa trẻ – bạn đang chữa lành một linh hồn, đang giải nghiệp cho cả huyết thống.