У нас вы можете посмотреть бесплатно Tuổi Canh Tuất 1970 Là Người Có Phúc Có Phần, Về Già Hưởng Lộc Tổ Tiên Nếu Biết Sớm 8 Điều Này или скачать в максимальном доступном качестве, видео которое было загружено на ютуб. Для загрузки выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием видео, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
này. 56 năm cuộc đời, cô bác Canh Tuất đã đi qua đủ vị ngọt bùi cay đắng. Có những nụ cười chưa trọn, có những giọt nước mắt nuốt vào trong. Có những đêm trăn trở tự hỏi: “Mình đã chịu đủ khổ chưa? Bao năm rồi còn lo toan điều chi nữa?” Từng năm tháng mưu sinh, chắt chiu vun vén cho con cái, hiếu thuận phụng dưỡng cha mẹ… để rồi khi mái tóc đã điểm bạc, đôi chân đã mỏi, lòng mình vẫn chưa thôi nặng trĩu. Đến tuổi này, đời người chẳng còn gì phải tranh, phải chứng minh, chỉ cần một chữ bình an là đủ quý hơn vàng. Tuổi già là lúc để dừng lại đôi chút, để ngồi xuống hít một hơi thật sâu, để tự hỏi điều gì mới thật sự quan trọng. Ấy là lúc cần tập sống nhẹ, sống chậm, sống hiền lành với chính mình hơn. Người Canh Tuất 1970 vốn là người nhạy cảm, sống nghĩa tình, dễ chạnh lòng nhưng lại giàu lòng trắc ẩn. Thương người thì nhiều, mà khổ tâm cũng bởi vậy mà vương vấn không rời. Nhưng Phật dạy rằng: hạnh phúc không nằm ở chỗ nắm chặt mà ở khả năng biết buông. Buông không phải là mất mát, mà là mở thêm một cánh cửa để tâm được tự do. Buông là để lòng mình an nhiên như dòng suối mát chảy giữa núi thiền; là để phần đời còn lại được thanh thơi, nhẹ như mây trời sau cơn giông đã qua. Và trong tám điều tuổi Canh Tuất nên buông để sống bình an, điều đầu tiên chính là buông nổi giận trong lòng. Tuổi Canh Tuất vốn chính trực, thẳng thắn, sống coi trọng đạo nghĩa và luôn đặt lẽ phải lên trên hết. Tinh thần trách nhiệm của tuổi này rất cao, làm gì cũng muốn rõ ràng, minh bạch, công bằng. Thế nhưng chính cái tâm ngay thẳng ấy đôi khi lại khiến cô bác dễ tổn thương. Thấy chuyện trái mắt, thấy người nói điều sai, thấy bất công là lòng sôi lên, cơn giận lại bùng cháy. Bị hiểu lầm, bị nói oan, bị đối xử thiếu chân thành… tất cả đều dễ trở thành nỗi buồn khó gỡ. Giận người, giận đời, giận hoàn cảnh – đôi khi chỉ từ một câu nói vô tình, một thái độ không vừa ý mà cô bác cứ ôm mãi trong lòng. Càng nghĩ càng mệt, càng giữ càng đau. Nhưng đến tuổi này rồi, giận làm gì nữa cho nặng lòng? Đời người như bóng nắng buổi chiều, trôi nhanh lắm, ngoảnh lại đã nửa đời người. Một ngày trôi qua, điều quý nhất không phải hơn thua hay đúng sai mà là sự nhẹ nhàng trong tâm hồn. Giận dữ chẳng khác nào tự mình uống thuốc độc mà mong người khác đau. Nhưng cuối cùng, chính mình mới là người bị tổn thương nặng nhất. Cái giận ban đầu nhiều khi xuất phát từ mong muốn bảo vệ lẽ phải, nhưng nếu giữ quá lâu, nó sẽ hóa thành ngọn lửa thiêu đốt cả tâm can. Phật từng dạy: một niệm sân khởi lên, trăm ngàn cửa nghiệp mở ra. Và sân hận chính là gốc rễ của vô vàn khổ đau.