У нас вы можете посмотреть бесплатно 1 Mình Ôm Con Đi Khám, Tim Đập Chân Run Vì Gặp Ngay Bác Sĩ Là Bố Đứa Bé или скачать в максимальном доступном качестве, видео которое было загружено на ютуб. Для загрузки выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием видео, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
1 Mình Ôm Con Đi Khám, Tim Đập Chân Run Vì Gặp Ngay Bác Sĩ Là Bố Đứa Bé: Tôi bước qua cánh cửa phòng khám, trái tim đập mạnh đến mức tưởng chừng như có thể vỡ tung. Cảm giác xa lạ xen lẫn hồi hộp tràn ngập trong lòng. Ánh mắt tôi vừa chạm vào người đàn ông đang ngồi ở bàn làm việc, toàn thân như đông cứng lại. Đó chính là Trần Minh – người mà năm năm trước tôi đã yêu sâu đậm nhưng lại rời xa trong im lặng. Cách đây năm năm, tôi từng là người theo đuổi anh, ngỡ rằng chỉ cần chân thành thì có thể đổi lấy một tình yêu trọn vẹn. Nhưng rồi, tôi là người nói lời chia tay trước, anh không níu kéo, không trách móc, cũng chẳng tỏ ra đau khổ. Chỉ có tôi là mang theo trái tim rớm máu rời đi. Năm năm trôi qua, anh dường như càng lạnh lùng và xa cách hơn, ánh mắt sâu thẳm như đại dương không chút gợn sóng. Anh không hề nhận ra tôi, chỉ lướt nhìn đứa trẻ trong lòng tôi rồi hỏi bằng giọng trầm ổn: "Cháu không khỏe ở đâu?" Tôi giật mình, lúc này mới nhớ ra bé Nam trong tay tôi đang sốt cao. Tôi vội đáp: "Cháu bị sốt, tôi đã cho uống thuốc hạ sốt nhưng nhiệt độ vẫn không giảm." Anh đưa tay bế Nam từ tôi, động tác điềm nhiên nhưng vô cùng cẩn thận. Anh nhẹ nhàng đặt con lên giường bệnh, bắt đầu kiểm tra sức khỏe. Tôi nín thở theo dõi, trái tim co thắt từng hồi. Sau một lát, anh ngẩng lên, giọng vẫn trầm tĩnh nhưng lại khiến tôi hoảng hốt: "Phổi có dấu hiệu viêm, có thể phải nhập viện." Câu nói ấy như một nhát dao đâm thẳng vào tim tôi. Viêm phổi không phải chuyện nhỏ. Tôi tái mặt, còn chưa kịp phản ứng, anh đã bổ sung: "Tôi sẽ kê thêm vài toa thuốc. Tốt nhất là đưa bé đi truyền dịch trước, theo dõi đến tối nay. Nếu hạ sốt thì không cần nhập viện." Tôi cúi đầu, giọng nhỏ lại: "Cảm ơn bác sĩ." Anh khẽ gật đầu, xoay người rời đi. Tôi ôm Nam, lòng ngổn ngang cảm xúc. Gặp lại anh theo cách này, tôi không biết nên vui hay buồn. Chỉ có một điều chắc chắn: anh vẫn lạnh lùng như ngày nào. ... ⚠️ Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm: Video câu chuyện này được trình chiếu cho mục đích giáo dục và truyền cảm hứng và không nhằm mục đích làm xấu hổ hoặc hạ thấp bất kỳ ai liên quan. Nó chủ yếu để giải trí cũng như để giáo dục và truyền cảm hứng cho mọi người sống theo các tiêu chuẩn đạo đức. ⚠️