У нас вы можете посмотреть бесплатно Truyện audi. Tôi chót sinh ra ở vạch đích, có tất cả. Nhưng lại phải bắt đầu từ nơi không có vạch или скачать в максимальном доступном качестве, видео которое было загружено на ютуб. Для загрузки выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием видео, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
Tôi. Tô Lyra, 18 tuổi, sinh ra trong căn biệt thự có bể bơi nước mặn, nơi mỗi sáng mở mắt ra là thấy ánh nắng xuyên qua lớp rèm Dior mỏng như sương. Cha tôi là chủ tịch Tô Thị, tập đoàn thương mại đứng đầu thành phố, còn mẹ tôi là gương mặt đại diện của 1 thương hiệu xa xỉ nổi tiếng. Tôi lớn lên trong tiếng giày cao gót của mẹ và mùi nước hoa Hermès của bà, quen nghe tiếng gõ bàn phím của cha xen lẫn những cuộc gọi hàng triệu nhân dân tệ Buổi sáng của tôi luôn bắt đầu bằng 1 ly matcha latte do đầu bếp riêng pha, thêm chút bọt sữa dẻo tan. Tôi ăn sáng cùng mẹ, bà chỉ ăn nửa quả bơ và 1 lát bánh mì mỏng để giữ dáng. Bà nhìn tôi, cười Lyra, trưa nhớ ghé Chanel thử bộ sưu tập mới. Sắp tới gala từ thiện, con nên xuất hiện rực rỡ 1 chút Tôi gật đầu, cắn nhẹ miếng bánh ngọt đắt hơn cả 1 tuần lương trợ lý của mẹ. Mọi chuyện trong nhà tôi đều lấy tiền làm thước đo Xe Rolls-Royce đưa đón tôi đến trường. Tôi học tại Đại học Nghệ thuật Bắc Kinh, ngôi trường đắt đỏ nhất nước, nơi con gái nhà tài phiệt học diễn xuất, hội họa, và học cách mỉm cười sao cho đẹp vừa phải. Cửa xe vừa mở, mùi nước hoa YSL hòa với gió thu, khiến mấy đứa bạn đứng đón tôi phải hít 1 hơi xuýt xoa Lyra, hôm qua tớ thấy cậu trên Douyin, video đó 2 triệu lượt xem rồi đấy, bạn tôi, Mẫn Nhi, hét lên Tôi cười. Tôi quen với việc mình được chú ý. Ở trường, tôi là người mà ai cũng biết. Bọn con trai thích tôi, bọn con gái ganh tị với tôi, hoặc ít nhất là giả vờ thân thiện để được chụp ảnh chung Tôi đi qua hành lang, những ánh mắt dõi theo như thể tôi là trung tâm của vũ trụ. Tôi biết điều đó, và tôi tận hưởng nó. Chiếc túi LV phiên bản giới hạn trên vai tôi đủ khiến cả nhóm bạn hú hét. Chao ôi, hàng mới ra tuần trước, Lyra, cậu đúng là nữ thần, ai đó nói. Tôi mỉm cười: Tớ không thích bị trễ trend, các cậu biết mà Buổi trưa, tôi ăn ở nhà hàng Ý trong trung tâm thương mại, cùng nhóm bạn thân, 5 đứa con gái, mỗi đứa là 1 thương hiệu sống. Trên bàn là điện thoại, son, nước hoa mini, và túi hàng hiệu nhiều đến mức nhân viên phục vụ cũng phải ngẩn người 1 cậu bạn học đến tặng tôi bó hồng trắng. Cả bàn ồ lên. Tôi chỉ khẽ nhướng mày, nói cảm ơn, rồi quay sang chụp ảnh đăng story với caption Ngày bình thường của tôi, vẫn là màu hồng phấn và tiếng cười Buổi chiều, tôi đi thử váy ở showroom Chanel. Nhân viên cúi đầu chào Tiểu thư Tô, mẫu mới nhất đã sẵn sàng Tôi nhìn mình trong gương, thân váy trắng ôm sát, tóc uốn nhẹ, ánh sáng phản chiếu lên cổ áo ngọc trai. Gương mặt tôi hiện ra hoàn hảo đến mức chính tôi cũng thấy thỏa mãn. Trong giây phút đó, tôi cảm giác mình nắm trong tay cả thế giới, 1 thế giới được bọc nhung, thấm mùi tiền, và rực rỡ ánh đèn Tối, tôi trở về nhà, bàn ăn phủ khăn trắng tinh, đèn pha lê sáng như sao. Cha hỏi Hôm nay ở trường ổn chứ Tôi đáp: Vâng, vẫn ổn như mọi ngày