 
                                У нас вы можете посмотреть бесплатно Xá lợi là gì? Ý nghĩa như thế nào? или скачать в максимальном доступном качестве, видео которое было загружено на ютуб. Для загрузки выберите вариант из формы ниже:
                        Если кнопки скачивания не
                            загрузились
                            НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
                        
                        Если возникают проблемы со скачиванием видео, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
                        страницы. 
                        Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
                    
Xá lợi (Sanskrit: śarīra, Pali: sarīra) là phần còn lại sau khi thiêu xác một bậc thánh nhân, đặc biệt là Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Đây có thể là: Xá lợi thân: những viên cứng, nhỏ, có thể như ngọc, thủy tinh… xuất hiện trong tro cốt sau khi hỏa táng. Xá lợi răng, xương: còn nguyên vẹn như răng, đốt sống... Xá lợi tâm linh: là những vật được tôn thờ, biểu trưng cho Đức Phật, dù không có nguồn gốc từ thân thể ngài (gọi là “ứng xá lợi”). Trong truyền thống Phật giáo Nam truyền (Theravāda), xá lợi thân của Đức Phật Thích Ca được phân chia ra nhiều phần và đưa đến nhiều nơi như Ấn Độ, Sri Lanka, Thái Lan, Myanmar, Trung Quốc, Nhật Bản… Tùy từng đợt, các “xá lợi” rước về Việt Nam có thể được giới thiệu là: Xá lợi của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni – thường là răng, xương sọ, hoặc viên xá lợi phát hiện trong tro cốt khi hỏa táng. Xá lợi của các vị cao tăng đắc đạo – như xá lợi Hòa thượng Narada, xá lợi sư Mahinda, hay các thiền sư nổi tiếng trong lịch sử. Xá lợi từ các chùa ở Ấn Độ, Myanmar, Sri Lanka, Thái Lan… – theo truyền thống, những quốc gia này được cho là đang lưu giữ xá lợi gốc của Đức Phật. Phật giáo nguyên thủy không đặt nặng việc thờ xá lợi. Đức Phật Thích Ca từng dạy không nên chấp vào hình tướng, kể cả thân xác ngài sau khi chết. Phật giáo đại thừa và dân gian lại coi xá lợi là thiêng liêng, biểu tượng cho trí tuệ – công đức – giới hạnh của người đắc đạo. Đức Phật dạy mỗi người hãy: “Tự thắp đuốc mà đi” – không chấp hình tướng, không cầu bên ngoài.