У нас вы можете посмотреть бесплатно Triết Lý Sống Khôn Khéo: Nghệ Thuật Đối Nhân Xử Thế của NGƯỜI KHÔN | Làng Xưa Audio или скачать в максимальном доступном качестве, видео которое было загружено на ютуб. Для загрузки выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием видео, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
Triết Lý Sống Khôn Khéo: Nghệ Thuật Đối Nhân Xử Thế của NGƯỜI KHÔN | Làng Xưa Audio Bạn thân mến. Sống trên đời, có hai điều người ta mãi mãi không thể tách rời, một là nhân cách, hai là cách đối đãi với người xung quanh. Nhân cách là gốc, đối nhân xử thế là cành; gốc có vững thì cành mới sum suê, lá mới xanh tươi, hoa trái mới trổ hương. Người xưa không để lại quá nhiều lời răn dạy cao siêu, nhưng những lời họ nói ra lại như từng giọt nước lặng lẽ thấm sâu vào đất, nuôi dưỡng đạo làm người qua từng thế hệ. Họ sống giản dị mà sâu sắc, ít nói mà thấu đáo, hành xử không phô trương mà khiến người khác nể trọng. Chính trong cách chào hỏi, trong từng câu nói, cách cúi đầu, giữ im lặng, trong việc biết tiến lùi đúng lúc, là cả một bầu trời trí tuệ về đối nhân xử thế mà thế hệ hôm nay cần soi lại. Thành công của một người không chỉ đo bằng địa vị, tiền tài, mà còn nằm ở chỗ, người đó bước vào một căn phòng, người ta nở nụ cười. Người đó rời đi, người ta vẫn lưu luyến. Đó là sự hiện diện của một người biết cư xử, biết mình là ai, nên nói điều gì, và cần giữ lại điều gì cho riêng lòng. Có người cả đời học rộng tài cao, nhưng không giữ được lòng người. Có người chẳng mấy chữ nghĩa, nhưng chỉ cần đối thoại một lần, cũng đủ khiến người ta cảm mến, tin yêu. Sự tinh tế trong ứng xử không nằm ở ngôn từ hoa mỹ, mà ở sự chân thành mộc mạc. Không cần khéo đến mức biến hóa lòng người, chỉ cần đủ thấu cảm để không khiến người khác tổn thương. Cái khó nhất của một con người, không phải là đi đến đâu cũng khiến người khác nể phục, mà là sống thế nào để đi đến đâu cũng được người khác yên tâm mà mở lòng. Đối nhân xử thế không phải là sự mềm mỏng yếu đuối, cũng chẳng phải là mưu mẹo khôn lường. Đó là sự cân bằng giữa nhu và cương, giữa lý trí và từ tâm. Là biết cách giữ mình giữa thị phi, giữ thiện lương giữa toan tính, và giữ sự bình thản giữa cuộc đời đổi thay. Một người càng có nội tâm phong phú, càng hiểu được giá trị của sự im lặng, của cái gật đầu nhẹ nhàng, của một ánh nhìn biết lắng nghe. Càng trải qua nhiều sóng gió, người ta càng thôi nói những điều lớn lao, chỉ giữ cho mình những hành xử tử tế nhỏ bé, âm thầm mà chân thật. Bởi thế, muốn biết một người có đạo hạnh hay không, không cần nhìn vào học vị, danh xưng hay tài sản. Hãy nhìn cách họ nói với người yếu thế hơn mình, cách họ phản ứng khi bị hiểu lầm, và cách họ giữ lời khi chẳng ai ép buộc. Những điều nhỏ ấy, chính là cái gốc của một con người lớn. Nghệ thuật đối nhân xử thế, rốt cuộc không phải để được lòng thiên hạ. Mà là để sống giữa đời, lòng mình vẫn nhẹ tênh, bước đi đâu cũng có người quý mến, và ngẩng đầu lên chẳng thấy điều gì phải hối tiếc.