У нас вы можете посмотреть бесплатно [Sách nói] Chương 9- Cà rem và đào giếng | Truyện dài Ngẩng mặt nhìn mặt | Mị Dung или скачать в максимальном доступном качестве, которое было загружено на ютуб. Для скачивания выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
[Sách nói] Chương 9 | Truyện dài Ngẩng mặt nhìn mặt | Mị Dung- Cà rem và đào giếng Truyện dài Ngẩng mặt nhìn mặt của tác giả Mị Dung Đây là tiểu thuyết về đất và người bắc Bình Định. Dù khuôn lại thời điểm trước và sau 1975, những xáo động lớn thời khắc đất nước hòa bình thống nhất, nhưng cách viết in đậm nét phong vị đất và người Bình Định. Phải là người yêu quê hương lắm mới viết được thế này. Và nó thành riêng, khác biệt ít có. Một cuốn sách đậm đặc đời sống xã hội một thời, đời sống gia đình, những hệ lụy chiến tranh, hậu chiến, về hình thành giới tính... Có cao thượng, thấp hèn, có tệ nạn, nỗ lực vươn lên... Dù được kể bằng quan sát một cô bé mới lớn, nhưng đây không phải là tác phẩm dành riêng cho tuổi mới lớn, vì nó có tính xã hội rộng. Cái nhan đề Ngẩng mặt nhìn mặt khá hay. Đó là cái nhìn trực diện vào mọi vấn đề kể trên, không khoan nhượng. Đôi chỗ quyết liệt đáng khen. (Nhà văn Lê Hoài Lương) Nội dung truyện xoay quanh cuộc mưu sinh của những con người ở cả hai phía, bên thua và bên thắng sau cuộc chiến 1975. Cốt truyện không quá gay cấn, nhưng lại thu hút bởi những tình tiết rất đời thường, có chỗ rất cảm động... Với lối hành văn rất “dân dã” đã lôi cuốn người đọc vào cuộc cùng tác giả, như được sống trong những ngày tháng đầy biến động, đầy nghi hoặc, đầy chật vật… sau cuộc chiến. Với cái tâm rất nhân văn, tác giả đã mô tả cuộc sống đời thường của các nhân vật một cách tự nhiên như nó đã và đang xảy ra… và từ đó đúc kết ra một vài nhận xét “triết lý” như những bài học của cuộc sống. Tôi không nghĩ đây là tác phẩm của một nhà văn trẻ, chưa qua cuộc chiến, chưa sống những ngày tháng sau chiến tranh, với cái nhìn ngơ ngác của một thiếu nữ… Sao cô lại có thể có những mô tả tinh tế đến vậy, đời thường và dân dã một cách bản năng đến vậy! (GS-TS Đào Văn Lượng- Giảng viên ĐH Quốc gia TPHCM) Tôi, tình thật mà nói, nay đã già, thời gian còn lại ít ỏi nên nói còn tiết kiệm từng từ nói chi đọc. Dài hơi mà nhạt hoặc khô thì… Nhưng, may quá; tác phẩm của một cô gái mới ngoài ba mươi một chút nầy, cuốn tôi từ trang đầu đến trang cuối. Ngẩng mặt nhìn mặt không chỉ có trăng có rừng có biển có sông có suối…; mà còn có nỗi niềm của kẻ thắng người thua, của mặt hoa, mặt người, của âm binh và bội phản… Đọc xong – tôi phong tác giả Mị Dung là nhà văn – vì tôi nghe một hơi hướng rất mạnh mẽ đang một mình một ngựa trên khúc khuỷu gập ghềnh của con đường văn chương. (Nhà văn Nguyễn Trí)