У нас вы можете посмотреть бесплатно ta là đã vô địch thế gian rối trong lúc ta độ kiếp thất bại lại xuyên vào nhỉ hoàng tử phế vật phần1 или скачать в максимальном доступном качестве, видео которое было загружено на ютуб. Для загрузки выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием видео, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
Tỉnh Dậy Trong Thân Xác Phế Vật Tiếng chuông đồng hồ cổ vang lên từng hồi trầm đục, như gọi hồn từ cõi u minh. Ta mở mắt. Không phải thiên kiếp. Không phải linh giới. Mà là... một căn phòng xa hoa, nhưng lạnh lẽo đến rợn người. Trần nhà được chạm khắc bằng gỗ tử đàn quý hiếm, ánh sáng từ ngọn đèn dầu mờ nhạt hắt lên những bức tranh tường mô tả cảnh long lân hội tụ. Nhưng tất cả vẻ đẹp ấy không thể che giấu được sự u ám đang bao trùm nơi này — một loại khí tức mục nát, như thể chủ nhân của căn phòng đã bị thế gian vứt bỏ từ lâu. Ta — kẻ từng đứng trên đỉnh thế giới, vô địch trong vạn giới, thất bại trong lần độ kiếp cuối cùng. Linh hồn ta bị xé nát, tan biến trong lôi đình. Nhưng không ngờ, ý chí bất diệt lại đưa ta xuyên qua thời không, nhập vào thân xác của một kẻ... bị gọi là phế vật. “Nhị hoàng tử tỉnh rồi! Mau báo cho thái y!” Tiếng hô hoán vang lên ngoài cửa. Ta nhíu mày. Nhị hoàng tử? Phế vật? Ký ức tràn về như thác lũ. Thân thể này là của Triệu Vân Hiên, nhị hoàng tử của Đại Tần đế quốc. Sinh ra yếu ớt, kinh mạch bẩm sinh tắc nghẽn, không thể tu luyện. Mẫu phi mất sớm, không ai chống lưng. Trong cung, hắn là trò cười. Ngoài cung, là cái bóng bị lãng quên. Một thân thể yếu ớt, bị người trong cung khinh thường, bị huynh trưởng chèn ép, bị phụ hoàng lạnh nhạt. Một kẻ sống không bằng chết. Ta cười lạnh. Phế vật sao? Ta sẽ cho các ngươi thấy thế nào là nghịch thiên cải mệnh. Ta ngồi dậy, cảm nhận từng luồng khí tức yếu ớt trong cơ thể. Không linh lực, không tu vi. Nhưng ta có thứ mà thế gian này không ai có — trí tuệ và ký ức của kẻ từng vô địch. “Thái y đến rồi, điện hạ hãy nằm xuống…” Ta phất tay, ánh mắt lạnh lùng quét qua. “Cút.” Cả gian phòng lặng ngắt. Thái y run rẩy, không dám trái lời. Ta đứng dậy, từng bước chậm rãi nhưng vững chắc. Từ hôm nay, nhị hoàng tử phế vật đã chết. Kẻ sống trong thân xác này... là ta. Ta bước đến trước gương đồng. Gương phản chiếu một gương mặt thanh tú, nhưng tái nhợt và yếu ớt. Đôi mắt từng vô thần, nay ánh lên tia sắc bén như kiếm. Ta giơ tay, chạm vào trán — nơi từng là tâm mạch bị phong ấn. “Hừm… phong ấn bằng trận pháp cổ. Là ai lại ra tay với một hoàng tử máu mủ?” Ta nhắm mắt, vận dụng ký ức về trận pháp thời thượng cổ. Một luồng khí mỏng như tơ hiện lên, ta bắt đầu giải khai từng tầng phong ấn. Mồ hôi túa ra, nhưng ta không dừng lại. Một tiếng “rắc” vang lên trong đầu. Phong ấn đầu tiên — đã phá. Ngay lúc đó, một luồng khí nóng trào lên từ đan điền. Ta cười khẽ. Dù chỉ là tia linh lực yếu ớt, nhưng với ta, đó là khởi đầu của một cuộc tái sinh. “Điện hạ… có người từ điện Thái Tử đến.” Ta quay lại, ánh mắt lạnh lẽo. “Ai?” “Là thị nữ của Thái tử điện hạ, nói có quà thăm bệnh…” Ta cười nhạt. Quà thăm bệnh? Hay là thăm dò? Thái tử Triệu Vân Minh — huynh trưởng cùng cha khác mẹ, người đang được xem là người kế vị. Hắn từng sai người đánh nhị hoàng tử trọng thương, khiến thân thể này suýt mất mạng. Ta bước ra cửa, nhìn thị nữ đang cúi đầu. “Mang vào đi.” Nàng ta run rẩy, đặt một hộp gỗ lên bàn. Ta mở ra — bên trong là một bình thuốc màu đỏ sậm, tỏa ra mùi tanh nhẹ. Ta nhíu mày. “Huyết Tán Đan. Loại thuốc làm tán khí huyết, khiến người uống càng yếu hơn.”