У нас вы можете посмотреть бесплатно Tâm Lý Học Của Những Người Biến Mất Không Một Lời Tạm Biệt или скачать в максимальном доступном качестве, видео которое было загружено на ютуб. Для загрузки выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием видео, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
Tâm Lý Học Của Những Người Biến Mất Không Một Lời Tạm Biệt Có những người rời đi mà không nói lời tạm biệt. Không phải vì họ vô tâm, mà vì lời nói còn mang theo vết thương quá sâu. Trong video này, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá: Tại sao sự im lặng lại trở thành lối rút lui duy nhất, và tâm lý nào dẫn tới việc biến mất mà không lời xin lỗi. Nếu bạn từng nhắn tin mà không được trả lời, nếu bạn từng chờ đợi một cuộc đối thoại không bao giờ tới, hoặc nếu bạn từng biến mất mà không nói lời – thì chắc rằng, bạn không đơn độc. Hãy để đây là không gian để bạn hiểu, để bạn thấy mình trong câu chuyện của người khác, và để bạn cảm thấy rằng: im lặng không phải lúc nào cũng là lạnh lùng, mà đôi khi là bảo vệ. Trong video này, tôi sẽ nói về khái niệm gắn bó né tránh (Avoidant Attachment), về hiện tượng quá tải cảm xúc (Emotional Overload) và hành vi tránh né xung đột (Conflict Avoidance) – những lực đẩy vô hình khiến người ta chọn cách rút lui. Tôi sẽ kể bạn nghe những hình ảnh đời thường: Nhắn tin không hồi âm; bạn tưởng là bị bỏ rơi, nhưng ở đầu bên kia, có thể họ đã gõ “xin lỗi” rồi xóa. Cùng lúc đó, chúng ta sẽ soi chiếu vào văn hóa hiện đại – nơi mà mọi người phải “hiện diện”, “phản hồi”, “luôn online” – và cảm giác muốn biến mất lại bị đánh giá là kì quặc. Trong không gian ấy, rút lui không luôn là bỏ chạy – mà là lặng lẽ tìm lại bản thân. Nếu bạn đang nghe và tim vẫn còn văng vẳng câu hỏi “Tại sao mình?”, thì hãy dừng lại một chút. Hít một hơi thật sâu. Và biết rằng: bạn không lẻ loi. Bạn chỉ đang sống thật hơn với cảm xúc của mình. ► Nếu bạn cảm thấy có gì đó vỡ trong lòng, hãy cho mình một phút im lặng. ► Nếu bạn thấy nước mắt chực trào, hãy để chúng rơi – không phải vì yếu – mà vì bạn là người cảm. Cảm ơn bạn đã ở đây. Cảm ơn bạn đã lắng nghe.