У нас вы можете посмотреть бесплатно CANH TUẤT 1970 - Tử Vi Tuổi 57 - Có 7 Món Nợ Đời, Trả Xong Tài Lộc Khai Mở, Hậu Vận An Nhàn Sung Túc или скачать в максимальном доступном качестве, видео которое было загружено на ютуб. Для загрузки выберите вариант из формы ниже:
Если кнопки скачивания не
загрузились
НАЖМИТЕ ЗДЕСЬ или обновите страницу
Если возникают проблемы со скачиванием видео, пожалуйста напишите в поддержку по адресу внизу
страницы.
Спасибо за использование сервиса ClipSaver.ru
Rợ người. Lời dặn cuối cùng của bậc thầy tử vi trước khi mất. Tuổi Canh Tuất 1970. Thần Phật chỉ rõ có bảy món nợ đời. Trả xong rồi. Hậu vận an nhàn sung túc, giàu có gấp bội, tiền tiêu rủng rỉnh ba đời không hết. Vâng, quý vị thân mến, cao nhân xưa từng dạy rằng con người chẳng ai hoàn hảo, cuộc đời chẳng bao giờ phẳng lặng. Bởi thế, có những người cả đời rộng lượng bao dung, nhưng vẫn gặp phải kẻ quanh co tính toán; có những người sống thật lòng, nhưng lại bị thử thách bằng những nghịch cảnh không báo trước. Sống ở đời càng gắng gượng bao nhiêu, đôi khi càng dễ lạc đường bấy nhiêu. Mà lòng người thì mênh mông như biển, nhìn vậy mà khó đo, gần vậy mà khó hiểu. Trong vòng xoay của mười hai con giáp, tuổi Canh Tuất 1970 như được trời ban cho một mệnh số đặc biệt. Vốn dĩ sinh ra đã mang khí chất của người gánh tài gánh lộc, nhưng cũng vì thế mà cuộc đời phải trải qua nhiều khúc rẽ bất ngờ. Con đường họ đi luôn có những đoạn gập ghềnh, những hầm tối, những ngã ba khiến họ phải chùn bước. Dẫu mang thiên mệnh phú quý, nhưng phần lớn nửa đời đầu lại ngụp lặn giữa những chông gai tưởng chừng không có lối ra. Hơn nửa kiếp người đã đi qua, họ từng bao lần ngẩng lên rồi lại cúi xuống, bao lần gây dựng rồi lại trắng tay. Những cuộc làm ăn tưởng chừng hanh thông bỗng hóa thành bão tố. Những món nợ nhỏ tích thành nợ lớn, đeo đẳng tháng này qua năm kia khiến đôi vai càng ngày càng trĩu nặng. Đôi lúc, họ tự hỏi: “Mình đã sai ở đâu? Mình đã làm điều gì không phải mà số phận nghiệt ngã đến thế?” Nhưng đời là vậy. Trước bình minh luôn là bóng tối, trước phúc lớn luôn là thử thách lớn. Đêm tháng Chạp năm ấy, trong căn phòng nhỏ chỉ còn mùi trầm cay xè và ánh đèn leo lét, bậc thầy Tử Vi khẽ mở đôi mắt đã mờ đục vì năm tháng. Hơi thở ông yếu dần nhưng giọng nói lại sáng rõ đến lạ thường, như thể bao nhiêu chân lý vừa được gom lại trong khoảnh khắc ngắn ngủi trước khi ông rời cõi thế. Ông nhìn đệ tử, ánh mắt đủ sâu để xuyên qua cả kiếp người, rồi chậm rãi thốt ra từng chữ: “Ta sắp đi rồi… nhưng có điều phải nói cho con biết về mệnh Canh Tuất năm Canh Tuất. Họ mang theo bảy món nợ từ kiếp trước. Nặng như đá tảng đè lên vai, như gông xiềng khóa vào chân. Nhưng nhớ kỹ lời ta: khi trả xong bảy món nợ ấy, phúc họ hưởng sẽ gấp trăm lần những gì đã mất. Tiền bạc đến như nước đổ, như gió cuốn, ba đời không tiêu hết. Của cải chất thành núi, vàng bạc đầy nhà. Con phải nói cho họ biết, để họ thôi hoang mang, thôi tưởng mình vô phúc. Sau mưa trời ắt sáng, sau đêm tối trời lại rạng.” Lời dặn cuối cùng ấy, như một ngọn đèn, đi xuyên bao nhiêu năm tháng để đến với quý vị hôm nay.